Đi chợ mùa thu

Mùa thu đến thật nhẹ nhàng, thanh khiết, cảm giác khi chạm vào làn gió pha chút sương lành lạnh khiến ta cảm thấy dễ chịu và thong thả hơn, mơ hồ nghĩ

Có những điều được cất vào mùa thu để rồi sớm nay cơn gió heo may cởi nút cho những câu chuyện được ùa ra như sương sớm. Trong ký ức của tôi luôn có một góc chợ yên bình!

Cứ mỗi dịp chợ phiên ở xã, từ sớm tinh sương mẹ tôi đã dậy sửa soạn hàng hóa đi chợ, khi thì gánh rau, khi thì mấy ống đỗ xanh buộc gọn sau xe, toàn là những thứ bố mẹ tôi trồng cấy được. Hôm ấy, tôi được mẹ cho ngồi phía sau, lần đầu tiên được theo mẹ đi chợ, khỏi phải nói tôi mừng vui thế nào, sự háo hức đánh tan cơn buồn ngủ, tôi leo lên xe tay cầm theo bắp ngô luộc hãy còn ấm nóng, mẹ tôi đạp xe bon bon, tôi ngồi phía sau ôm chặt túi đỗ, thế nhưng với đôi bàn tay bé nhỏ và sức lực của một cô bé gầy gò không thắng nổi cú xóc khi mẹ loạng choạng tránh ổ gà. Túi đỗ vương tung tóe dưới đường, hai mẹ con giục nhau nhặt thật nhanh rồi vào nhà ven đường xin nhờ sàng sẩy để kịp trước khi chợ tàn. Lúc đó, dù chỉ là một đứa trẻ ngây thơ nhưng tôi cảm thấy tủi hổ và thương mẹ biết bao nhiêu, phủi bụi dính trên bàn tay lấm đất mà lòng tôi nghẹn lại. Phiên chợ hôm đó, tôi được mẹ mua cho một quả thị chín thơm lừng, dọc đường về tôi gí sát mũi hít hà, mùi của quả chín pha với gió thu man mác tạo nên một làn hương nồng nàn, vương vấn mà cho đến tận bây giờ mỗi khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy thích thú, say mê. Kể từ đó, hễ đi chợ theo mẹ, tôi lại được tung tăng khám phá, trong khi các bạn khác nhõng nhẽo đòi mẹ mua kẹp tóc điệu, quần áo mới thì tôi lại tò mò, lân la nhìn ngắm những thứ xung quanh. Màu sắc của trái chín đã dẫn dụ tôi đến góc chợ bày bán, nơi ấy tôi đặt tên là: Góc nhỏ mùa thu.

Sponsored Ad

Minh họa: LÊ HẢI.

Những gánh hàng của các cô các chị luôn chứa đựng những điều thú vị, mỗi món hàng đến từ các thôn bản khác nhau, những bó rau, những trái quả tươi ngon là thành quả lao động cần mẫn của người nông dân. Những quả trám đen nơi cuống còn dính nhựa màu vàng thơm phức có lẽ ngày hôm trước họ phải trèo lên cây cao, vất vả lắm mới hái xuống được; những quả bí phấn tròn như chú lợn con no sữa được hái trong vườn còn nguyên lớp phấn trắng, hẳn người hái phải khéo lắm. Những nải chuối tiêu, chuối ngự quả mập tựa như bàn tay em bé, còn những quả hồng, quả quýt vàng ươm như nắng, mùi hương của thứ quả ấy cứ dịu dàng lan tỏa, như thể người ta đã chạm được vào nó, thưởng thức nó, nhưng sự thể nào đâu đã được... Nơi góc chợ nhỏ ấy còn có hương vị đặc trưng nhất là vị cốm dẻo thơm được làm từ thóc nếp non đồ lên và rang, giã trong đêm trăng vẫn giữ được vị thơm, dẻo, ngọt của lúa đến tận ngày hôm sau. Những thức quà quê bình dị ấy chỉ có vào mùa thu và chỉ ngon ở mùa thu, nếu bỏ lỡ chắc phải đợi đến mùa sau, mà như vậy thì lâu lắm. Thế nên, người nông dân luôn hối hả thu hái đúng dịp và người mua thì tranh thủ thưởng thức quà ngon cho kịp mùa.

Sponsored Ad

Dưới những túp lều được lợp bằng lá cọ đã úa màu, các món hàng chứa đựng mỗi câu chuyện khác nhau, có những nốt bổng nốt trầm giao hòa vào nhau; tiếng trao đổi bán mua, tiếng nói cười, tếu táo và cả những cái thở dài, lo âu trong cuộc sống. Đâu đó tình người cũng được sưởi ấm bởi những sẻ chia, kết nối. Tôi mê mẩn với hương sắc trong góc chợ nhỏ, đã có lần tôi nghĩ, sau này lớn lên nhất định tự tay tôi phải trồng thật nhiều cây ăn quả để mỗi độ thu về, khu vườn nhà tôi ngập tràn hoa trái. Mẹ tôi bảo trái cây quê mình ngon ngọt, cây cối tốt tươi là nhờ dưỡng chất, tinh hoa của đất của trời và hơn cả là công lao vun xới của các cô các bác mà thành, cũng như con muốn thực hiện ước mơ thì phải chăm học, chăm làm.

Sponsored Ad

Thời gian cho tôi khôn lớn và trưởng thành, đồng nghĩa tôi có mặt thưa dần trong những phiên chợ quê bình dị, xa cả mùa thu xứ núi để bước vào cuộc sống với những khát khao, ước vọng mới nhưng đâu đó trong ký ức tâm hồn tôi vẫn luôn nhớ về và mong ước được hòa vào góc chợ mùa thu của ngày xưa ấy.

Tản văn của MINH PHÚC

Bạn có thể cũng thích bài viết này